Đại cương Hồi phong hành

Đây là một thử thách bộ hành kéo dài 1.000 ngày trong suốt bảy năm dành cho những nhà sư của Phật giáo Thiên Thai tông (Tendai) tại Nhật Bản, đây là bộ hành khổ luyện tìm kiếm sự giác ngộ của hành giả[1]. Hành giả buộc phải đi lễ bái nhiều nơi trên núi Hiei (比叡山) trong 100 ngày, trung bình mỗi ngày 30 km, kết hợp kiểm soát nghiêm ngặt đối với từng loại thức ăn được nạp vào cơ thể. Sau khi hành giả đã tinh tấn tu hành hoàn thành 700 ngày ở năm thứ 5 thì phải nhập đường (Dōiri) vào nơi thờ Fudō Myōō tức Bất Động Minh Vương. Với việc tu hành nghiêm khắc, người tu khổ hạnh theo pháp Hồi Phong Hành không được từ bỏ giữa đường hoặc tu sĩ phải tự mình mổ bụng kết liễu và người ta sẽ bỏ lên một đồng xu, gọi là Rokumon-sen. Thiên nhật Hồi phong hành đã kế thừa quan niệm rằng cỏ, cây, sông, núi tất thảy đều có Phật tánh nên cần phải đảnh lễ khắp thảy (để tìm thấy Phật tánh của tự thân). Hành giả tu theo Hồi phong hành, trên đầu đội một chiếc nón làm bằng vỏ cây với hình dáng của một đóa sen chưa nở, mặc một bộ y phục màu trắng với ý niệm đã xa lìa sinh tử, chân mang đôi dép cỏ hình hoa sen 8 cánh, eo thắt một sợi dây với ý nghĩa ra ngoài cái chết và một thanh kiếm với ý nghĩa giáng ma (hàng phục ma quân)[5].

Lịch trình cụ thể như sau:

Năm thứ nhấtNăm thứ haiNăm thứ baNăm thứ tưNăm thứ nămNăm thứ sáuNăm thứ bảy
30 (40) km mỗi ngày trong 100 ngày.30 (40) km mỗi ngày trong 100 ngày.30 (40) km mỗi ngày trong 100 ngày.30 (40) km mỗi ngày trong 200 ngày.30 (40) km mỗi ngày trong 200 ngày.60 km mỗi ngày trong 100 ngày.84 km mỗi ngày trong 100 ngày, tiếp theo là 30 (40) km mỗi ngày trong 100 ngày.
(Các con số trong ngoặc đơn cho biết khoảng cách của chặng đường Thung lũng Imuro)